Chợ thông tin Ô Tô - Xe hơi Việt Nam (OTSN)  

Trở lại   Chợ thông tin Ô Tô - Xe hơi Việt Nam (OTSN) > THÔNG TIN KỸ THUẬT > Tin Tức- Sự Kiện

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 01-08-2012, 01:49 PM
accap accap đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 739
Mặc định hội chứng phát dục sớm ở tuổi trẻ

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

KHỦNG HOẢNG XÃ HỘI DO HỘI CHỨNG PHÁT DỤC SỚM





bản in

Đăng ngày 10-09-2011



Theo pháp luật thì đến 18 tuổi một người được công nhận là trưởng thành. Nhưng trưởng thành là trưởng thành cái gì?

Trước hết, người này phải chịu trách nhiệm về mọi hành vi của mình trên phương diện pháp lý, không còn đổ thừa cho ai được nữa. Pháp luật cho rằng ở tuổi này con người đã đầy đủ nhận thức về đúng và sai, thiện và ác, nên việc làm điều gì vi phạm pháp luật là do cố tình chứ không phải do thiếu hiểu biết. Vì vậy, họ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm pháp lý đối với mọi hành vi sai trái của mình. Pháp luật thì cho như vậy, nhưng thực tế thì con người còn bị chi phối nhiều yếu tố khác nữa như hoàn cảnh gia đình, điều kiện hấp thu giáo dục, thể chất bẩm sinh, ảnh hưởng những người tốt hoặc xấu không lường trước được, ảnh hưởng các tác phẩm vân hóa, ảnh hưởng của môi trường sống vân vân… Những yếu tố đó khiến sự nhận thức con người về tính đúng sai thiện ác không hoàn toàn giống nhau ở tất cả mọi người. Nhưng Luật pháp thì không thể có điều kiện phân biệt riêng từng người nên đành phải quy định chung, theo đánh giá trung bình.

Trưởng thành cũng có nghĩa là khả năng thể chất đã đầy đủ để lao động nuôi sống bản thân và gia đình, thực hiện nghĩa vụ quân sự bảo vệ đất nước. Người 18 tuổi thì không được quyền nói là làm việc này không nổi, việc kia không nổi khi mà đã có người khác làm nổi. Tuy nhiên thực tế thì có những người mới 14 tuổi đã bẻ gãy sừng trâu, còn những người khác 25 mà vẫn đuổi ruồi không bay…

Trưởng thành cũng có nghĩa là theo pháp luật, người này đủ sức hấp thu các chất kích thích độc hại như rượu bia mà không bị tác hại đáng kể (!). Luật pháp nhiều nước cấm bán rượu bia cho người chưa đủ 18 tuổi, cấm bán thuốc lá cho người chưa đủ 18 tuổi. Như vậy, theo pháp luật, từ 18 tuổi người ta có thể uống rượu bia, hút thuốc lá không sao. Thật ra thì mấy tuổi uống rượu bia và hút thuốc cũng chết cả. Nhưng pháp luật nói thế thì ta không dám cãi…

Trưởng thành cũng có nghĩa là bắt đầu có khả năng sinh hoạt tính dục mà không bị ảnh hưởng sức khỏe (!). Luật pháp cũng quy định cấm lập gia đình trước 18 tuổi, có nghĩa là từ 18 tuổi có khả năng gánh vác gia đình (trời ạ!) và sinh hoạt tính dục. Nhiều bộ phim có những cảnh “nóng” cũng ghi rõ cấm trẻ em dưới 18 tuổi / 18+.

Tuy nhiên, vì nhiều cách nào đó, trẻ em bây giờ bị hội chứng phát dục sớm, và gây rắc rối cho gia đình xã hội rất đáng kể.

Khi một đứa trẻ phát dục sớm, trẻ bắt đầu xuất hiện tính khí ngang tàng bướng bỉnh đối với gia đình cha mẹ làm cha mẹ lo buồn không ít. Chúng dành nhiều thời gian và sức khỏe để khám phá chuyện tính dục hơn là học hành và giúp gia đình. Chúng tìm đến những đứa bạn cùng chung “chí hướng” để bàn bạc, thử nghiệm, mưu tính, trao đổi, và quậy đủ trò phiền toái. Thường thì cha mẹ không thể kiểm soát được chuyện này, và khi biết được thì con mình đã thành “quỷ sứ” tự bao giờ.

Thông thường hội chứng phát dục sớm do trẻ bị bạn bè đầu độc. Vài đứa bạn biết chuyện này đã lên mặt dạy đời những đứa khác khiến chúng bị lây lan sự kích thích. Chúng nhìn người khác phái không còn vô tư nữa mà luôn bị gắn với ý nghĩ về tính dục. Từ sự tò mò đến kích thích đến phát dục đến hành động chẳng cách bao xa. Khi trẻ bước vào hành động là chúng đã “vi phạm pháp luật”, vì chưa đủ tuổi trưởng thành, thể chất chưa sẵn sàng, chưa đủ tinh thần trách nhiệm đối với hậu quả của hành vi tính dục.

Nhiều trẻ phải nạo phá thai, nhiều trẻ phải sinh con sớm, nhiều trẻ phải bỏ nhà ra đi vì lỡ lầm… Hầu hết những ai đã trải qua hoạt động tính dục sớm thì khó tìm thấy hạnh phúc toàn vẹn trong gia đình sau này. Hạnh phúc gia đình bị giảm bớt khi trước đó người ta bị hội chứng phát dục sớm.

Trẻ bị hội chứng phát dục sớm thì sau này cũng dễ phạm tội về tình dục nhiều hơn. Nếu tính trung bình trên toàn xã hội thì nếu con số trẻ bị hội chứng phát dục sớm chiếm số đông thì xã hội đó bị khủng hoảng về nhiều phương diện như đạo đức, giáo dục, hạnh phúc gia đình, tỉ lệ tội phạm, tăng trưởng kinh tế, ổn định xã hội vân vân…

Trên báo chí thỉnh thoảng ta bắt gặp những scandal tình ái từ những quan chức lớn. Một vị có địa vị trong xã hội thì không được lăng nhăng tình ái. Người khác thì không sao (!). Tại sao người bình thường thì không sao, thậm chí có người còn khoe khoang thành tích bồ bịch lăng nhăng của mình như là một bản lĩnh đặc biệt? Bởi vì người ta xem tính dục là bình thường, yêu đương là chuyện phổ quát, trải qua vài ba (chục) mối tình là dĩ nhiên.

Thế nhưng tại sao một người có quyền chức thì không được phép? Bởi vì rõ ràng người ta cũng xem tình dục là chuyện xấu xa (!!!). Ai lăng nhăng tình ái là vô đạo đức nên không xứng đáng giữ vị trí quyền lực cao của xã hội nữa.

Cả hai quan niệm trái ngược nhau như thế đều là của “mọi người”.

Vậy thì quan niệm nào là thật sự đúng? Phóng túng là đúng hay Kiềm chế là đúng?

Nếu Kềm chế là đúng thì tại sao phim ảnh, tiểu thuyết, văn chương, mạng internet đều thi nhau trình bày diễn tả tính dục công khai và được cấp phép đàng hoàng?

Nếu Phóng túng là đúng thì tại sao các vị “người của công chúng” không được phép sống bừa bãi?

Trong con người tồn tại cả hai khuynh hướng. Một khuynh hướng theo bản năng của cơ thể là muốn thỏa mãn tính dục. Một khuynh hướng ngược lại là phải kềm chế tính dục để giữ ổn định gia đình, xã hội, luân thường đạo lý, sức khỏe, trí tuệ, (và tâm linh, nếu bạn tu tập theo vài tôn giáo nào đó như PG chẳng hạn).

Nếu khuynh hướng thỏa mãn bản năng tính dục thắng thế thì người này sống rất gần với các giống loài khác, tìm và thay đổi bạn tình thường xuyên, không quan tâm đến hậu quả của tình dục, gây xáo trộn cuộc sống của gia đình và xã hội, và thường là gây đau khổ cho nhiều người.

Nếu khuynh hướng kềm chế tính dục thắng thế thì người này sống có lý trí hơn, góp phần giữ ổn định gia đình và xã hội hơn, và bản thân mình thì dễ thăng tiến trên nhiều phương diện khác nữa.

Chính vì ưu diểm của khuynh hướng Kềm chế là như thế nên Luật pháp phải quy định tuổi cho phép lập gia đình, ngầm khuyến khích tránh việc phát dục sớm; nhiều vị thánh triết cũng rao giảng sự trong sạch với những phần thưởng cao quý khác đền bù trở lại. Xã hội chắc chắn cũng được yên vui hơn khi mà rất đông người đi theo khuynh hướng Kềm chế tính dục như thế.

Nhưng hầu như xã hội và luật pháp không đưa ra được biện pháp nào để trợ giúp cho khuynh hướng Kềm chế tính dục được thắng thế. Quảng cáo hở hang đập vào mắt trẻ em hằng ngày vẫn tràn ngập đường phố. Phim ảnh vẫn có nhiều cảnh nóng cho trẻ em xem. Tiểu thuyết truyện tranh đồi trụy vẫn tràn lan bày bán. Game kích dục vẫn phát tán dữ dội. Các trang web đồi trụy vẫn hoạt động ì xèo. Một số ca sĩ ngôi sao trình diễn ca khúc kiểu gợi dục cho các fan trẻ em của mình. Trẻ em vẫn tiếp thu dễ dàng các thông tin kích dục vào tâm hồn mình, và hội chứng phát dục sớm là chuyện bắt buộc phải xảy ra.

Nếu những nhà có trách nhiệm với xã hội như các vị lãnh đạo quốc gia, các nhà lãnh đạo văn hóa quốc gia, các nhà giáo dục, các nhà sản xuất các tác phẩm văn hóa, ý thức được rằng trẻ em và tất cả mọi người cần phải được truyền vào tâm hồn mình khuynh hướng Kềm chế tính dục để giúp điều chỉnh hành vi cư xử, để góp phần ổn định xã hội, thì những “nhà” đó phải quyết liệt tạo nên một cuộc cải cách thông tin văn hóa. Các thông tin văn hóa đến với mọi người phải là thông tin kềm chế tính dục. Nghiêm cấm các thông tin có tính kích dục. Nơi nào xuất hiện các thông tin có tính kích dục thì quan chức ở khu vực đó phải chịu kỷ luật gắt gao.

Thường thì các tác phẩm có tính gợi dục sẽ dễ được đón nhận, mua nhiều, lợi nhuận cao. Nó cũng không khác gì với việc mua bán các sản phẩm độc hại khác, lợi nhuận cao và phá hoại xã hội. Nhà nước cũng không thể kiểm soát hết. Ta chỉ còn biết trông chờ vào lương tâm của những người làm công tác văn hóa, và tinh thần trách nhiệm của các bậc cha mẹ. Ta kêu gọi những ai làm công tác văn hóa phải nghĩ đến vai trò cao quý của mình là giúp xây dựng đạo đức xã hội, chứ không phải đi tìm lợi nhuận cao. Ta cũng kêu gọi các bậc cha mẹ cũng phải có tinh thần trách nhiệm cao trong việc bảo vệ con em mình thoát khỏi những thông tin độc hại gây phát dục sớm, bằng cách có hành động mạnh mẽ tấn công vào những nguồn thông tin kích dục như thế. Đừng làm ngơ để cho các thông tin kích dục tàn phá tâm hồn và đạo đức của con em mình. Ta phải xem những kẻ tạo ra thông tin kích dục là tội phạm văn hóa, tội phạm tâm hồn, tội phạm xã hội, và nên truy tìm chúng để trị tội. Mỗi người kiên quyết thêm một chút thì con cháu ta sẽ được nhiều lợi ích hơn.

Ngoài ra ta nên tìm cách phổ biến những tấm gương biết Kềm chế tính dục, phổ biến những phương pháp Kềm chế tính dục, phổ biến những ưu điểm của việc kềm chế tính dục. Nhân vật anh hùng trong một bộ phim sẽ có những thái độ kềm chế tính dục, sẽ khiến cho trẻ xem đó là khuôn mẫu để sống. Những ngôi sao nghệ thuật sẽ nói nhiều về việc sống đàng hoàng nghiêm túc. Việc giáo dục giới tính phải đưa đến kết quả là Kềm chế tính dục, chứ không phải chỉ vẽ cách sinh hoạt tính dục. Ngay cả những ngừoi đã trưởng thành, đã có gia đình, cũng vẫn rất cần phát triển khuynh hướng Kềm chế tính dục để giúp gia đình ổn định, đạo đức thăng tiến, sức khỏe tốt lành, (và tâm linh tiến bộ).

Trong các bữa ăn gia đình, cha mẹ nên nói với các con về khuynh hướng kềm chế tính dục, ca ngợi về việc kềm chế tính dục, sẽ hóa giải rất nhiều ảnh hưởng xấu từ bạn bè bên ngoài. Các bạn trẻ có lý tưởng sống cao đẹp nên tuyên truyền khuynh hướng kềm chế tính dục cho các bạn mình bằng nhiều lý luận thông minh. Thầy cô giáo nên tranh thủ nhắc nhở học sinh về khuynh hướng kềm chế tính dục, sẽ giúp ngăn chận bớt ảnh hưởng của các nguồn thông tin độc hại mà các em âm thầm “khảo cứu”.

Bây giờ ta không thể lảng tránh chuyện tính dục như hồi xưa nữa vì trẻ đã biết quá nhiều. Ta phải nói thẳng, và phải nói sao cho khuynh hướng kềm chế tính dục được lớn mạnh trong tâm hồn các em.

Ta cũng sẽ đến chùa tham vấn các vị tu sĩ có kinh nghiệm giữ gìn Giới cấm, biết diệt dục tu hành. Ta sẽ học hỏi được cách kềm chế tính dục bởi ý chí kiên quyết, bởi trí tuệ nhận thức bản chất của Dục, bởi kỹ năng thiền định nhiếp tâm giúp vượt qua bản năng tính dục sâu xa. Phật giáo luôn luôn có nhiều phương pháp hay trong việc diệt trừ ái dục.

Xin nguyện cầu cho xã hội an vui hạnh phúc.

Việt Quang
Trả lời với trích dẫn


CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI
Trả lời


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:34 PM



 
© 2008 - 2024 Nhóm phát triển website và thành viên SANGNHUONG.COM.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.